Top tìm kiếm

Năm Thánh Hy Vọng Gần Đi Qua – Muôn Con Tim Được Đánh Thức

Năm Thánh Hy Vọng đang dần khép lại… như một buổi chiều chậm rãi buông xuống sau một hành trình dài thấm đượm ân sủng. Từ ngày mở ra cánh cửa đầu tiên của Năm Thánh cho đến hôm nay, tôi vẫn thấy lòng mình rung lên trước biết bao cuộc gặp gỡ, biết bao đổi thay âm thầm mà chỉ có Chúa mới làm được.

Tôi đã thấy những bước chân hành hương in dấu trên con đường dẫn về Cửa Thánh – Nhà thờ Chính tòa Văn Hạnh: chậm rãi, bình an, nhưng đầy tin tưởng. Tôi đã thấy những gương mặt bừng sáng trong giây phút lãnh nhận ơn tha thứ, những đôi mắt rưng rưng khi quỳ trước Thánh Thể, những lời kinh thì thầm mà chân thành đủ để làm lay động bầu trời.

Trong tất cả những điều ấy, tôi nhận ra một điều rất lạ: không chỉ đoàn người được biến đổi, mà chính tâm hồn tôi cũng được Chúa chạm đến, nhẹ nhàng nhưng sâu, âm thầm nhưng mạnh mẽ.

Dường như Chúa muốn tôi hiểu rằng:

Hoán cải không phải là một biến cố lớn lao, nhưng là từng nhịp quay về với Ngài trong những phút giây nhỏ nhất.

Hy vọng không chỉ là cảm xúc, nhưng là ánh sáng bền bỉ vẫn cháy trong lòng, ngay cả khi tôi mệt mỏi hay lạc lối.

Tha thứ không phải là yếu đuối, nhưng là ơn giải thoát để trái tim được thở, được sống lại.

Có những ngày tôi thấy lòng mình khô khan, chùng xuống, thậm chí hoang mang. Nhưng rồi, giữa thinh lặng của giờ chầu, giữa giây phút lắng đọng trong Thánh lễ, giữa những nụ cười và ánh mắt gặp gỡ trên đường hành hương… Chúa lại khẽ gõ vào lòng tôi. Ngài không nói lớn, nhưng Ngài vẫn nói bằng sự hiện diện dịu dàng, bằng những đổi thay rất nhỏ nhưng bền bỉ trong trái tim tôi.

Ngày bế mạc Năm Thánh sẽ đến, nhưng ân sủng của Năm Thánh không hề khép lại. Ơn toàn xá có thể thuộc về một thời điểm, nhưng ơn đổi mới tâm hồn là một hành trình dài mà Chúa muốn tôi bước tiếp.

Tôi hiểu rằng mình được mời gọi sống:

  • một đức tin trưởng thành hơn,
  • một trái tim quảng đại hơn,
  • một đời sống Kitô hữu thật hơn,
  • và một chứng tá can đảm hơn giữa đời thường.

Năm Thánh sắp đi qua, nhưng một đời sống mới đang bắt đầu. Tôi bước ra khỏi hành trình này không chỉ với lòng biết ơn, nhưng còn với niềm xác tín rằng: những gì Chúa đã gieo, tôi phải gìn giữ. Những gì Chúa đã thắp lên, tôi phải để Ngài tiếp tục nuôi dưỡng.

Xin cho hạt giống ân sủng trong tôi không ngủ quên, nhưng lớn lên từng ngày, để tôi trở nên một Kitô hữu biết sống Tin Mừng bằng chính cuộc đời mình âm thầm, khiêm tốn, nhưng luôn trung thành và bền bỉ.

Anna Mây Ngàn


Nguồn: Giáo phận Hà Tĩnh

Đăng nhận xét